5
chữ «quá» đời người nhất định phải
buông bỏ để được hạnh phúc
Trúc Dật
5 thói quen tư duy xấu gây ra hội
chứng trầm cảm, có thể bạn chưa biết!
Cách thức chúng ta suy nghĩ đôi
khi có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng cuộc sống. Chỉ cần chúng
ta để ý và thay đổi, có khi cuộc đời sẽ bước sang ngã rẽ mới hào hứng và tươi
sáng hơn.
Quá độ trầm tư
Chỉ cần một vài lần ta có những
suy nghĩ không tốt xuất hiện trong đầu, hoặc sau những sự việc gì làm ta cảm thấy
đau khổ, buồn chán, nếu không thể thoát ra và để nó cuốn đi, dần dần sẽ tạo
thành thói quen có lối suy nghĩ tiêu cực. Ngay cả khi không có chuyện gì xảy
ra, tâm hồn cũng treo ngược trên cành cây: «Tôi
buồn không hiểu vì sao tôi buồn».
Những lúc như vậy ta thường có cảm
giác bất lực trước luồng suy nghĩ của mình, không hiểu chúng đã dội về từ đâu.
Cuối cùng, ta hoàn toàn bị nó khống chế, muốn thoát ra mà không được, hay có
lúc nó khiến cho tâm trí ta bị dao động như đang đứng giữa giao lộ, có quá nhiều
ngã rẽ không biết phải chọn lối nào để đi tiếp.
Những luồng tư tưởng đó làm ta mất
hết lập trường, nghiêm trọng hơn thế nó còn khiến cho người ta dần dần bị tiêu
hao nguồn trí lực nguyên lai. Bởi vậy, việc phủ nhận những năng lượng xấu là việc
rất quan trọng. Có người thường hay trầm tư đeo đuổi, suy nghĩ mãi đối với một
sự việc đã qua, thậm chí cả những sự việc còn chưa xảy đến thì đã cảm thấy băn
khoăn lo lắng về kết quả. Tất cả những suy nghĩ như vậy sẽ tạo cho ta thói quen
đắm chìm trong hoài niệm, và trở thành một kẻ «đa sầu, đa cảm», dần dần nó làm cho ta từ một người có lý trí mạnh
mẽ trở nên yếu nhược. Đó cũng là một trong những nguyên nhân căn bản ươm mầm bệnh
tật phát sinh.
Có câu chuyện về một cặp song
sinh: Khi hai anh em cùng đi đến một bệnh viện để khám bệnh. Kết quả cho thấy
người anh bị mắc bệnh ung thư ác tính, còn người em thì vô sự. Nhưng do sự nhầm
lẫn, bác sĩ đã đưa kết quả của người anh cho người em và ngược lại. Khi trở về
nhà người anh luôn luôn sống vui vẻ tích cực, vì cảm thấy mình đã may mắn hơn
người em sinh đôi của mình. Còn người em, từ khi nhận được kết quả bị mắc bệnh
ung thư ác tính, thì ngày ngày sống trong nỗi sợ hãi, lo âu về một cái chết
đang chờ đợi mình. Ít lâu sau người em phải nhập viện vì ung thư đã rất nhanh
chóng chuyển sang giai đoạn cuối. Khi nhập viện các bác sĩ đã phát hiện ra sự
nhầm lẫn rất đáng tiếc về việc trả kết quả khám bệnh của hai anh em. Họ thực sự
rất ngạc nhiên với kết quả tái hội chuẩn hoàn toàn bình thường khỏe mạnh của
người anh.
Phật gia giảng: «Bảy phần tinh thần, ba phần bệnh» phần lớn
những người mắc bệnh, thì đều do tư tưởng và suy nghĩ không đúng đắn của mình
mà sinh ra. Chỉ cần ta luôn nghĩ đến những việc tốt, làm người lương thiện, và
có một cuộc sống sinh hoạt lành mạnh thì «Bách
bệnh vô xâm» (trăm bệnh không thể nhập vào được).
Quá nặng vết thương lòng
Trong cuộc sống đôi khi có nhiều sự
việc nảy sinh khiến ta cảm thấy thực sự rất đau lòng. Thông thường, mâu thuẫn đều
được giải quyết thông qua lời giải thích, hoặc xin lỗi. Song cũng có những sự
việc thật rất khó giải thích, như khi ta bị người khác hiểu lầm chuyện gì đó mà
không thể bày tỏ. Điều đó khiến cho ta phải âm thầm chịu đựng. Nhiều lúc chỉ một
câu nói vô tình chạm đến tự ái cá nhân, hoặc những chuyện mà ta không muốn nhắc
đến cũng khiến cho ta cảm thấy nhói đau.
Có câu: «Người nói vô tình, người nghe hữu ý». Tất cả đều có thể hằn sâu vào
trong trí nhớ và trái tim của mỗi người mãi vẫn không biết làm thế nào để xóa
nhòa đi được. Nó cứ mỗi ngày một lớn lên và nổi cộm trong não của người ta, can
nhiễu đến cuộc sống của họ, làm ảnh nghiêm trọng đến nhận thức và tiếp thu tri
thức của người ta. Vậy tốt hơn hết là hãy buông bỏ hết những ân oán, hận thù, bỏ
qua hết tất cả những chuyện vui buồn đã qua và mở ra cho mình một cuộc sống mới
tốt đẹp hơn. Hãy luôn nhớ một điều rằng, sau cơn mưa trời lại sáng.
Chi bằng:
«Viết oán thù
lên cát
Để cho gió
cuốn đi
Và xin hãy
khắc ghi
Lòng biết
ơn lên đá»…
(Vô Danh)
Quá oán hận
Có nhiều người một khi gặp vấn đề,
thì thường tìm đến bạn bè chia sẻ những khúc mắc trong lòng mình, nhưng rốt cuộc
cũng không ai có thể giúp được gì ngoài sự lắng nghe và thương hại, thậm chí nếu
chia sẻ nhầm người bạn sẽ nhận được sự phê phán là đằng khác.
Dẫu vẫn biết trong cuộc sống không
thể thiếu những người bạn, nhưng mọi vấn đề chỉ có thể tự mình giải quyết mới
thấu đáo được. Mỗi khi ta suy nghĩ về quá khứ, thì tự nhiên trong lòng sẽ cảm
thấy buồn phiền, thấy cuộc đời đầy những bất công. Nó khiến cho người ta vì thế
mà phẫn nộ trước nghịch cảnh của cuộc đời. Những lúc như vậy sẽ làm não bộ tiêu
hao rất nhiều năng lượng. Nếu ta có thể bài trừ những tạp niệm niệm và tâm oán
hận ra khỏi đầu thì trí lực sẽ không bị tiêu hao. Cách tốt nhất là để cho gió
cuốn đi…
«Trăm sông dồn
biển cả
Nhờ biết hạ
thấp mình
Gió vô ưu
vô hình
Nhờ buông
– không vướng víu».
(Vô Danh)
Quá cố gắng giải thích, lại bị người cự
tuyệt
Có đôi khi ta cố gắng giải thích
cho một ai đó về những gì mình làm, mọi chuyện hầu như lại tệ hại hơn. Ta càng
phân tích lại càng bị đối phương gạt đi. Tất nhiên là ta sẽ cảm thấy thật sự khổ
tâm, không biết phải làm thế nào. Những chuyện như vậy khiến tâm ta không thể
tĩnh lại được. Việc bị ai đó cự tuyệt khiến ta luôn cảm thấy mình có lỗi, lại
càng tự trách bản thân mình nhiều hơn, vì thế mà đánh mất đi giá trị tự tôn của
chính mình. Nếu cứ kéo dài mãi như vậy thì thực là khổ tâm…
Bởi vậy, trong cuộc sống không cần
cố gắng giải thích nhiều, hoặc cố gắng tìm cách phân bua với ai đó về việc làm
của mình. Trái lại, ta không cần thiết phải nhận những tổn hại như thế và càng
không nên đánh đổi lấy những gì không xứng đáng với giá trị vốn có của nó.
Chẳng khác nào:
«“Bắp cày đổi lấy
chìa vôi”
Lợi danh đổi
lấy một đời hư không
Ái tình đổi
mớ bòng bong
Hữu cầu đổi
lấy phập phồng bất an
Hơn thua đổi
lấy trái ngang
Đấu tranh
đổi lấy tan hoang trong ngoài
Đổi nhầm lấy
một mất hai…
Mất ba mất
bốn – mất hoài cũng nên…»
(Vô Danh)
Quá mải miết theo đuổi điều bất khả thi
Trong cuộc sống, đôi khi ta vẫn phải
gượng cười trước những câu nói của người khác là vì sao? Có nhiều người trong
chúng ta không ý thức được rằng, chính niềm đam mê của mình lại có thể tổn hại
đến bản thân. Có người nghĩ: «Mình chỉ
làm những gì mình thích, đó là niềm đam mê của mình. Mình sáng tạo ra những thứ
tốt phục vụ cho đời, nào có phương hại gì kia chứ?». Nhưng có bao giờ bạn
nghĩ rằng, chính sự đam mê đã nhấn chìm bạn vào một vòng xoáy vô hình, mà bạn cứ
mải miết đuổi theo nó trong vô thức…?
Một khi đã ngập sâu trong đó, ta sẽ
không còn tìm thấy những điều lý thú khác trong cuộc sống nữa. Trí lực vì thế
mà hao tổn, không tập trung được mỗi khi làm việc gì khác, tất cả đều bị gạt
sang một bên để nhường chỗ cho đam mê. Một khi niềm đam mê xuất hiện, thì cũng
là lúc ta nhận lấy gánh nặng phiền não. Bởi vậy, trong cuộc sống chúng ta không
nên đam mê quá nhiều, để rồi đánh mất bản thân mình lúc nào không hay.
Trên thực tế, đam mê làm một điều
gì đó thì mỗi cá nhân đều có. Song không nên quá độ, vì cái gì quá cũng không tốt.
Việc tránh tạo ra cho mình những thói quen đam mê quá nhiều, hoặc đam mê những
thứ không tốt sẽ giúp ta có một cuộc sống khỏe mạnh, trí tuệ được khai mở.
Vốn dĩ nhân sinh như cõi tạm, ta đến
thế giới này trần trụi và ra đi cũng trần trụi. Có ai mang theo mình được thứ
gì sau khi chia tay cuộc sống.
Chi bằng:
«Vạn sự theo
gió cuốn bay đi
Chẳng để lụy
tâm một thứ gì
Nhân sinh
vốn dĩ thường như mộng
Trắng tay,
tay trắng đến rồi đi!…»
(Vô Danh)
No comments:
Post a Comment